Chung Húc Phong ba ngày nay quả thực rất không được, ba ngày này hắn chỉ có xem văn kiện, ăn, ngủ cùng làm, tinh lực của bé thỏ nhỏ quả thực không phải là tốt bình thường, bản thân hắn mệt đến một ngón tay còn không giơ lên được, y thế nhưng vẫn còn sinh long hoạt hổ (mạnh như rồng như hổ).
Càng giận hơn là chính mình tuy đã mệt đến không động đậy được, nhưng chỉ cần tiểu yêu tinh kia cười quyến rũ một chút, ngón tay ngoắc một cái hắn liền như bị câu mất hồn mà ngoan ngoãn dựa vào giường đưa mông đến trước mắt y (tác giả: ta cũng không biết được đó là do hiệu quả cùa thuốc hay là Chung Húc Phong đã được dạy dỗ quá tốt = =)
Ba cái ngày này, hắn đã đem tất cả các tư thế học được đến thuần thục, mà bé thỏ tím lại toàn chọn những tư thế thật khó thực hiện. Giống như hiện tại, hắn vừa dùng miệng của bé thỏ tím mà ăn cơm nước xong, phía dưới lại kêu gào cứng lên.
Tiểu yêu tinh còn rất thông cảm cho hắn, làm cho hắn nằm trên giường còn y thì ghé người liếm dương vật của hắn, đồng thời đem của mình cắm vào trong miệng Chung Húc Phong, đong đưa cái mông ra ra vào vào, hắn không cần phải xuất ra miếng lực nào, nhưng như vậy thì lại cảm thấy mình thật giống một con sói vô dụng. Tuy nhiên, cảm giác này lại thật thoải mái, không nhịn được một lát sau đã kêu gào đòi bắn ra.
Đang đắm chìm trong khoái cảm, tiểu yêu tinh đột nhiên dừng lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-nhan-thinh-uy-ta-an-no/146025/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.