Cảnh Thần hôn vô cùng thô bạo, điên cuồng gặm nhắm môi của Phiên Tuyết cho đến khi phát hiện Phiên Tuyết sắp không thể thở được nữa anh mới buông cậu ra.
- Cảnh Thần...
Trong đôi mắt màu hổ phách của Phiên Tuyết tràn ngập sự bối rối. Năng lượng cuồn cuộn trong thân thể cậu dần bình ổn lại nhưng miệng cậu sau khi bị Cảnh Thần gặm cắn lại đau, tim cũng đập nhanh hơn như một con chuột bị giam trong lồng đang dùng sức vùng vẫy để ra ngoài.
- Hửm?
Cảnh Thần tuy thả cậu ra nhưng khoảng cách hai người lúc này vẫn sát gần nhau khiến hơi thở của cậu phả trên mặt anh làm anh nóng bừng.
- Tại sao anh lại cắn tôi nha?
Phiên Tuyết lùi về phía sau, lo lắng hỏi. Cảnh Thần khẽ cười:
- Đồ ngốc, cái này gọi là hôn môi bởi vì tôi thích cậu nên mới làm như vậy, cậu không thích sao?
Phiên Tuyết nhìn môi Cảnh Thần cuối cùng cũng hiểu ra, cậu thích Cảnh Thần cho nên Cảnh Thần làm gì cậu đều thích, vì vậy Phiên Tuyết kiên định đáp lại:
- Thích.
Cảnh Thần bị dáng vẻ nghiêm túc của Phiên Tuyết chọc cười, bảo bối nhà anh thật là đáng yêu, anh định ôm Phiên Tuyết vào lòng lần nữa thì điện thoại lại vang lên. Là Quý An gọi tới thông báo bản mẫu nước của loại nước hoa mới đã được hoàn thành, nếu không có gì thay đổi thì đây chính là bản hoàn thiện để ra mắt, Đàm Úc* cùng một vài nhà điều chế nước hoa đang chờ anh đến, vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-nhan-ngai-den-sai-o-roi/3055285/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.