"Hả? Còn muốn đặt quy tắc?" Biểu tình trên mặt Tô Dung nháy mắt suy sụp.
Thẩm Ngự Dương mày hơi chọn, cô gái này, sao cảm xúc gì đều biểu hiện ở trên mặt vậy? Mặc kệ là nhắc mãi anh hay là có ý kiến với điều anh nói, đều thực dễ dàng làm người thấy rõ ràng.
Tô Dung không có thấy trong mắt Thẩm Ngự Dương nghiền ngẫm, bĩu môi, trong lòng chửi thầm, cũng không phải là thuê cái phòng ở, mà còn là vì bảo đảm an toàn của chính cô, tại sao phải đặt quy tắc?
Hơn nửa ngày, Tô Dung không có đáp lời.
Thẩm Ngự Dương khụ một tiếng, "Tô tiểu thư?"
"Hả?" Tô Dung ngước mắt, vẻ mặt mờ mịt.
Thẩm Ngự Dương cười ra tiếng.
Tiếng cười truyền đến tai Tô Dung, mặt cô nháy mắt đỏ ửng.
"Thẩm ảnh đế, anh nói đi." Tô Dung cúi đầu, ánh mắt nhìn chính mình bởi vì thẹn thùng mà không ngừng giao xoa đôi tay.
Thẩm Ngự Dương không hề trêu đùa Tô Dung, "Điều thứ nhất, việc cô và tôi ở chung một chỗ, tuyệt đối tuyệt đối tuyệt đối không thể kể với người ngoài!"
"Thẩm ảnh đế, tôi và anh không gọi là ở chung một chỗ." Tô Dung ngước mắt nhìn Thẩm Ngự Dương, phản bác nói, "Tôi và anh nhiều lắm gọi là ở tại một gian trong căn hộ được không?"
(cái này hơi rắc rối, mình cũng ko biết sửa sao, cứ hiểu là ở chung căn hộ nhưng khác phòng đi ^^)
Thẩm Ngự Dương bật cười, "Được, việc tôi cùng cô ở tại một gian trong căn hộ, tuyệt đối không thể để người ngoài biết, hiểu không?"
"Hiểu rồi." Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-nha-toi-la-anh-de/70641/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.