Tô Dung bình tĩnh nhìn Thẩm Ngự Dương, dường như để xác nhận sự thật trong lời nói của anh.
Thẩm Ngự Dương chớp chớp mắt nhìn cô, rất là nghịch ngợm mà phóng điện.
Vốn dĩ không khí khá tốt, bị Thẩm Ngự Dương làm như vậy, Tô Dung nhịn không được cười ra tiếng.
Tô Dung nằm trên gối, nghiêng người nhìn Thẩm Ngự Dương, mặt mang ý cười nói, "Thẩm ảnh đế muốn hố em nha ~ em mới không cần đáp ứng gả cho anh đâu ~"
Thẩm Ngự Dương thở phào nhẹ nhõm, giơ tay nhéo mặt Tô Dung một phen, "May mắn em không đáp ứng."
Tô Dung:???
Anh nói cái gì? May mắn không đáp ứng?
Tô Dung nhấc chân đá đá chân Thẩm Ngự Dương, "Anh nói cái gì đó."
Thẩm Ngự Dương suy nghĩ một chút lời vừa mới nói, hình như nghe có chút nghĩa khác.
Thẩm Ngự Dương cười khẽ, một bàn tay ôm chầm Tô Dung, thân thể nửa áp trên người Tô Dung, cằm chống lên vai cô, nhẹ nhướng mày, "Giận?"
"Hừ hừ!" Tô Dung bĩu môi, không để ý tới anh.
Thẩm Ngự Dương cúi người dùng sức hôn một cái lên cái môi nhỏ nhếch lên của cô, "Em biết anh không phải có ý khác, tâm ý anh muốn cưới em là thật sự, nhưng nếu em thật sự đáp ứng rồi, anh sẽ cảm thấy chính mình quá phận, làm sao có thể đơn giản như vậy liền cầu hôn?"
"Dung Dung, anh hy vọng anh có thể cho em điều tốt nhất."
Thẩm Ngự Dương nói tình ý chân thành, không có nửa phần giả dối.
Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-nha-toi-la-anh-de/3159061/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.