Đã lâu không gặp người này, không nghe được giọng nói ấy. Chị Hựu Thanh nắm ngón tay tôi, tôi theo phản xạ nắm thật chặt tay chị ấy.
Hôm nay là ngày hỏa táng bà nội Tần Duy, tâm trạng của chị ấy rất bất ổn. Dường như chị Hựu Thanh hơi sợ hãi, chị ấy không dám đến gần, chỉ đứng xa xa nhìn. Sau đó, mẹ Tần Duy bước đến, tôi trông dì ấy có vẻ quen quen, tôi mới nhớ ra mình đã thấy dì ấy trong danh sách bạn bè của mẹ Hạ. Mẹ Tần nhìn lướt qua tôi, ánh mắt dì ấy rất phức tạp, kế đó dì ấy quay sang nhìn chị Hựu Thanh. "Khi bà nội còn sống yêu mến con nhất, con đến chào bà ấy một cái đi."
"Được."
Mẹ Hạ bước lên nắm tay chị Hựu Thanh. "Hựu Thanh... Tần Duy đi, bà nội cũng đi rồi, con cố lên..."
"Sau khi Tần Duy mất, bà nội luôn rất nhớ thương con bé, bọn dì... cũng yên lòng... Rốt cuộc bà nội có thể..." Nói đến đây, nước mắt mẹ Tần rơi lã chã. "Dì cũng rất nhớ Duy Duy... Bà nội có phúc hơn bọn dì, có thể chăm sóc Duy Duy rồi..."
Lúc này Kiều Kiều cũng bước đến, cô ta rất ủ rũ, viền mắt sưng đỏ. Cô ấy ôm vai mẹ Tần. "Dì, chúng ta đi thôi."
Trước khi đi, Kiều Kiều liếc nhìn chủ nhà, sau đó liếc sang tôi.
Sắc mặt chị Hựu Thanh vô cùng nhợt nhạt, sau khi chị ấy cúi chào bà nội Tần Duy xong, vẻ mặt chị ấy càng thêm trắng bệt. Tôi dìu chị ấy đến chỗ ngồi. Lúc này mẹ Hạ, ba Hạ và chị Hựu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-nha-oi-cup-nuoc-roi/1754094/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.