Edit: anh Dờ
Vương Văn Bân chơi tới rạng sáng ba bốn giờ, về tắm rửa rồi đi ngủ, tỉnh lại đã là ba bốn giờ chiều.
Cậu tỉnh lại thì đi nấu ăn, ăn xong nằm dài ra sofa xem phim.
Cậu nhìn thoáng đồng hồ chỉ bốn giờ mười phút, nhìn ra cửa một chút rồi chỉnh tiếng TV nhỏ lại.
Xem xong một bộ phim đã hơn sáu giờ tối, trời bắt đầu tối sầm lại, cậu tắt TV đi vào bếp làm cơm tối. Làm cơm xong thì thu dọn rác rến chuẩn bị đi vứt, mở cửa ra liền thấy Lục Thất đứng ở cửa.
Vương Văn Bân kinh ngạc hỏi: "Sao anh lại ở đây?"
"Anh, anh vừa mới tới." Lục Thất dập điếu thuốc, xấu hổ cười nói.
Vương Văn Bân hỏi: "Ăn cơm chưa?"
Lục Thất đáp: "Ăn rồi mới đến."
"Vào ăn thêm một chút đi." Vương Văn Bân lui về để Lục Thất đi vào nhà.
Lục Thất khựng lại một lát rồi đi vào, Vương Văn Bân lấy bát đũa cho anh, hỏi: "Uống rượu không?"
"Thôi." Lục Thất lắc đầu.
Lục Thất hơi ngượng ngập, ngồi xuống cầm đũa lên im lặng một lát mới tìm đề tài nói chuyện: "Một mình mà làm nhiều đồ ăn thế?"
Vương Văn Bân đáp: "Vốn là gọi người tới ăn, nhưng người ta bận nên không có tới."
Lục Thất xấu hổ, suýt thì không giữ nổi vẻ mặt bình tĩnh nữa. Anh cũng đoán được phần nào, Vương Văn Bân có lẽ là gọi Diệp Gia tới.
Anh im lặng ăn cơm, ăn xong muốn rửa bát nhưng Vương Văn Bân không cho làm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-muon-dui-om-mot-chut/3059632/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.