Edit: anh Dờ
Sáng sớm nay Quý Hoài không cùng Giang Tử Mặc tới công ty mà ngủ thẳng tới gần trưa mới dậy. Đêm qua tới gần sáng chú Mặc mới tha cho cậu, khiến cho sáng nay Giang Tử Mặc rời giường rồi mà Quý Hoài vẫn chưa nhấc nổi người.
Cậu ở nhà ăn một bữa cơm trưa đơn giản, cậu nghĩ nếu mình ở nhà thì thôi không cần gọi cô Thúy tới làm cơm. Cậu tự ra ngoài mua nguyên liệu nấu ăn, chú Mặc không thích nhà có người lạ nên cô Thúy chỉ tới dọn dẹp vệ sinh và làm cơm xong rồi về. Bây giờ Quý Hoài đã học được cách làm mấy món ăn, nếu đơn giản thì không cần gọi cô Thúy tới nữa.
Trong gara còn một chiếc xe nữa nên Quý Hoài lái nó ra ngoài, nghỉ hè năm nay cậu đã lấy được bằng lái. Đời trước cậu vốn đã biết lái xe rồi, đời này chỉ là thi lại cho có lệ để lấy bằng thôi.
Cậu vừa mới lái không được bao xa thì gặp một người ở đang ngồi ở đoạn dốc sườn núi.
Quý Hoài hạ kính xe xuống, lẳng lặng nhìn người kia.
Hoa Cẩm Niên thấy Quý Hoài thì cũng sửng sốt, sau đó nhìn nhìn cái xe hỏng của mình, liền mở cửa xe Quý Hoài bước lên.
"Cho anh đi nhờ một đoạn, xe anh hỏng rồi." Hoa Cẩm Niên nói.
"Đi đâu?"
"Xuống núi rồi thả anh ở đâu cũng được."
Quý Hoài không hỏi nhiều, lái xe đưa Hoa Cẩm Niên xuống núi. Nơi ở của Hoa gia ở giữa một khu rừng núi, nơi này vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-muon-dui-om-mot-chut/3059553/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.