Edit: cô Dờ
Giang Tử Mặc trực tiếp ôm cậu lên, thuận tay đóng cửa lại, Quý Hoài vội kêu lên: "Mặc Nha còn ở bên ngoài."
"Mặc Nha là ai?" Giang Tử Mặc liếc mắt nhìn cậu.
Giọng mũi cậu rất nặng, âm thanh phát ra vô tình trở nên mềm mại, "Sói con đó, anh đặt tên cho nó chưa?"
"Chưa, em muốn gọi là gì thì gọi. Nhưng nếu lần sau nó còn dám cắn em, tôi sẽ lấy đầu nó." Vẻ mặt Giang Tử Mặc âm trầm nhìn bàn tay bị cắn của Quý Hoài, sắc mặt càng khó coi.
Quý Hoài dò xét sắc mặt của Giang Tử Mặc, nhỏ giọng thầm thì: "Trước đây anh còn bảo em cho nó ăn máu."
"Nói gì đó?"
"Á, không có gì."
Giang Tử Mặc đặt Quý Hoài lên sofa, cởi cặp sách của cậu xuống. Quý Hoài nhìn xung quanh thấy đồ đạc trong nhà gần như đã bị đập phá hết, cậu thầm nghĩ: May mà vừa rồi mình chạy ra ngoài, không thì người ăn đòn chính là mình.
Giang Tử Mặc cầm lọ cồn và thuốc trị thương ngồi xuống trước mặt Quý Hoài, cầm tay cậu lên để xử lý vết thương, Giang Tử Mặc giờ đã bình tĩnh lại, không có nổi nóng như khi nãy, nhưng chính vì bình tĩnh nên lại sinh ra cảm giác hơi sờ sợ.
Có điều trong khoảnh khắc Giang Tử Mặc mở cửa ra kia, Quý Hoài hết giận rồi.
Cho nên bây giờ cậu chỉ thấy bạn trai của mình vô cùng thuận mắt.
Giang Tử Mặc xử lý xong vết thương trên tay cậu, lại cúi đầu nâng chân trái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-muon-dui-om-mot-chut/3059414/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.