Ngủ thẳng một giấc đến bình minh, Tô Lưu Y đã sớm có kinh nghiệm, trước canh tư đã tỉnh dậy, sau khi thu dọn thỏa đáng thì liền đi ra ngoài, đám nha hoàn kỳ thật cũng biết rõ, chỉ là nhắm mắt làm ngơ như không biết. Đợi gần đến canh năm thì hắn mới giả vờ đi vào hầu hạ Giang Thượng Phàm rửa mặt chải đầu thay y phục để vào triều sớm.
Trong lúc nhất thời đợi Giang Thượng Phàm đi thì vài nha hoàn liền đưa đến điểm tâm, đám nha hoàn này lập tức giữ lại Tô Lưu Y cùng ăn với bọn họ, vừa dùng bữa vừa nói chuyện phiếm
Tĩnh Nguyệt mở miệng trước, “Lưu Y, ngươi hầu hạ bên cạnh gia cả ngày, có nghe về chuyện của Vân Anh công chúa hay không?”
Tô Lưu Y run rẩy một chút, lẩm bẩm nói, “Vân….Vân Anh công chúa?”
“Đúng vậy” Một nha hoàn gọi là Phương Thảo cũng xen vào, “Chính là Vân Anh công chúa, ai nha, ngươi không biết vị công chúa này có tình ý với Vương gia của chúng ta hay sao, nàng là công chúa Bắc quốc, nhưng một năm đều chạy đến nước của chúng ta hai ba lần, mùa hạ năm nay nàng mới cùng ca ca đến đây. Nay tiết trời đã vào đông, nghe nói là muốn đến nữa.”
Đôi tay của Tô Lưu Y run rẩy, chén cơm suýt nữa đã rơi xuống đất, vội vàng cúi đầu ho khan một tiếng để che giấu, bất quá đám nha hoàn cũng không bận tâm, chỉ nghe Băng Uyển nói, “Các ngươi đừng xuyên tạc, gia chưa bao giờ có tình ý với Vân Anh công chúa, đều là do công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-mon-xuan-sac-he-liet-khiep-vo-tinh/1311037/chuong-5-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.