Yến Văn Gia ngửa đầu suy nghĩ một chút, lúc này mới phát hiện, mình thế nhưng đã ở Yến gia được mấy ngày ...
Không đi đến đoàn làm phim, đương nhiên bình thường cũng rất ít khi anh ta đến đoàn làm phim, nhưng mà cũng không đi nơi nào khác nữa.
Yến Văn Gia chậm rãi thu liễm suy nghĩ, một lần nữa đem ánh mắt rơi xuống trên người Yến Văn Bách.
Anh ta tùy tiện trả lời: "Không muốn đi."
Yến Văn Bách lãnh đạm nói: "Tôi cũng không muốn đi."
Yến Văn Gia ngồi thẳng người, cười khẽ một tiếng, dung mạo quá mức tuấn mỹ, cho dù bị che một tầng uất ức u ám nhưng cũng vẫn yêu nghiệt như trước.
"Hiện tại không sợ Thi Thành Bân không mang cậu đi chơi đùa nữa?"
Ánh mắt Yến Văn Bách nhìn anh ta càng lạnh hơn.
Bầu không khí trong phòng ăn lập tức trở nên giương cung bạt kiếm.
Không chỉ là trên dưới Yến gia không muốn gặp Cố Tuyết Nghi, kỳ thật mấy vị đại thiếu gia đại tiểu thư của Yến gia cũng không quá hòa hợp.
Người giúp việc thấy lạ không trách, đành phải cúi đầu làm bộ như cái gì cũng không nhìn thấy, không nghe thấy.
Đột nhiên một tiếng bước chân đi đến gần.
Cố Tuyết Nghi từ trên lầu đi xuống, cô đã thay sang một bộ quần áo ở nhà thoải mái hơn, thắt lưng lỏng lẻo phác họa ra thân hình mảnh khảnh.
"Phu nhân." Người giúp việc hô một tiếng nói, "Bữa tối đã chuẩn bị xong."
Trong nháy mắt bầu không khí trong phòng ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-mau-xuyen-khong-toi-lam-phu-nhan-hao-mon/3460018/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.