Nguyên chủ đã từng đến Yến thị một lần, lần trước đến, trực tiếp ngồi trên băng ghế lạnh. Không có Yến Triều lên tiếng, căn bản là không ai để ý tới cô ấy. Cuối cùng nguyên chủ hùng hổ rời đi, trước khi đi còn đạp một cước vào cửa chính.
Mà lần này lại đi theo Trần Vu Cẩn xuống xe, chờ vào tòa nhà Yến thị, nhân viên lễ tân lập tức kinh ngạc, đột nhiên không biết nên xưng hô như thế nào.
Trần Vu Cẩn liếc mắt một cái.
Bản thân Cố Tuyết Nghi ít khi đến đây, hơn phân nửa là không nhận ra.
Trần Vu Cẩn thấp giọng nói: "Đây là phu nhân."
Nhân viên lễ tân bừng tỉnh đại ngộ, vội vàng kêu lên: "Yến phu nhân."
Cố Tuyết Nghi hơi gật đầu, cùng Trần Vu Cẩn đi vào thang máy.
Cửa thang máy khép lại, rất nhanh bóng dáng của bọn họ đã biến mất khỏi đại sảnh, nhân viên lễ tân vẫn chưa thể phục hồi tinh thần.
...... Cái này, đây là thay đổi người khác? Không phải là vị Cố tiểu thư kia sao?
Giản Xương Minh ngồi trong phòng tiếp khách trên tầng mười.
Từ tầng mười trở lên lại càng liên quan đến chuyện cơ mật, người trong Yến thị biết Giản Xương Minh là bạn tốt của Yến triều, cũng không dám mời người lên lầu.
Lúc này, một thư ký khác của Yến Triều cũng ngồi trong phòng tiếp khách, đang cùng anh ta tán gẫu.
"Trần tổng đã ở dưới lầu." Thư ký quay lại cười cười nói.
Giản Xương Minh gật đầu.
Động tác này vừa làm xong,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-mau-xuyen-khong-toi-lam-phu-nhan-hao-mon/3460010/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.