Lý đạo lại cầm lấy loa phóng thanh của mình lên: "Nhân viên đoàn làm phim chuẩn bị vào vị trí của mình..."
"Cả đoàn làm phim từ trên xuống dưới đều vì anh ta mà bị giày vò. Người vừa trở về, đã lập tức bắt đầu quay. Anh ta nói cái gì thì chính là cái đó ..." Tưởng Mộng hít sâu một hơi: "Đây chính là sức mạnh của Yến gia."
Một chút hâm mộ lại khao khát, thậm chí là ý niệm điên cuồng, hiện tại đều xuất hiện trong đầu Tưởng Mộng.
"Cái gì?" Người đại diện của cô ta không nghe rõ mấy lời mà cô ta nói.
Ánh mắt Tưởng Mộng lóe lên, hàm hồ nói: "Tôi nói Cố Tuyết Nghi rất lợi hại."
Người đại diện cũng không thể líu lưỡi: "Đúng là có chút lợi hại."
"Làm sao ngài biết cậu ấy ở đâu?" Vệ sĩ buồn bực hỏi.
Cố Tuyết Nghi trả lời thờ ơ: "Con cháu thế gia đều có đức hạnh này." Luôn luôn muốn chơi một chút kí©h thí©ɧ.
Vệ sĩ:?
"Vậy ngài kiên trì báo cảnh sát là vì..."
"Nếu như chờ anh đàm phán xong điều kiện, mượn thế lực của bọn họ, tập hợp đủ người, cuối cùng phát hiện cậu ta đang chơi đùa nhảy xuống biển..."
Vệ sĩ tưởng tượng một chút, giật giật khóe miệng.
Thật sự là mẹ nó vô cùng xấu hổ.
Yến tiên sinh mất tích, vốn dĩ hiện tại nhất cử nhất động của Yến gia đều bị người bên ngoài giám sát, phần lớn đều là người muốn thừa dịp cháy nhà hôi của.
Nhưng nếu báo cảnh sát thì khác.
Báo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-mau-xuyen-khong-toi-lam-phu-nhan-hao-mon/3460001/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.