Giây tiếp theo một đạo thân ảnh xinh đẹp không quá chân thật nhào xuống, mạnh mẽ đem anh ta đè xuống nước.
Yến Văn Gia: ???
Anh ta nghi ngờ người này muốn anh ta chết!
Yến Văn Gia hít thở khó khăn trong nước.
Lúc này anh ta nghe thấy điện thoại di động của người kia vang lên.
Đối phương không nhanh không chậm, chậm rãi, thật đúng là đặc biệt nhàn rỗi nhận điện thoại.
Đầu dây bên kia truyền đến một giọng nói đặc biệt quen thuộc.
Giọng nói của em trai ngu ngốc từ đầu kia truyền ra: "...
Chị cho tôi... Đưa đồ ăn?"
Trước mắt Yến Văn Gia tối sầm lại.
Mẹ nó cô đưa đồ ăn cho Yến Văn Bách, nhưng lại đưa tôi đi chết sao?
Yến Văn Gia uống đủ vài ngụm nước mặn chát xong mới được vớt lên.
"Khụ, khụ khụ khụ..." Anh ta ôm ngực, một tay chống đất, nửa ngồi nửa nằm, cả người đều ướt đẫm, tóc ướt sũng dán lên hai má, ngay cả tầm mắt cũng trở nên mơ hồ.
Anh ta ngước mắt nhìn về phía không xa.
Người kia vẫn đang nghe điện thoại.
Những người xung quanh đồng loạt xông lên, đưa khăn tắm rộng rãi, nước nóng. Đối phương giơ tay lên, nhẹ nhàng khép khăn tắm lại.
Người vừa rồi đặt anh ta vào trong nước, tuổi rất trẻ, thân ảnh mảnh khảnh ...... Là một người phụ nữ.
Trên người cô cũng ướt đẫm, quần áo màu trắng bọc chặt thân thể, đường cong linh lung. Ngay cả sợi tóc cũng bám chặt vào má. Mặt mày cũng theo đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-mau-xuyen-khong-toi-lam-phu-nhan-hao-mon/3459999/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.