Một chiếc xe Cadillac màu đen dừng ở bên ngoài đoàn làm phim "Gián điệp." Xe sang đi tới đi lui thường xuyên ở này, chiếc xe này tự nhiên cũng không có gì ngạc nhiên.
Nhưng rất nhanh, cửa xe mở ra, người đầu tiên đi xuống là một người đàn ông cao to mặc một thân đồ đen.
Người đàn ông đi đến ghế lái phụ, mở cửa.
Lúc này có người nhìn chằm chằm chiếc xe kia rồi hét lên một tiếng kinh hãi: "Biển số xe! Mau xem biển số xe!”
"...... Xe của Yến Triều?”
"Mẹ kiếp! Không phải là anh ta mất tích sao?"
Tiếng nghị luận trong đoàn làm phim thoáng cái ồn ào lên, thậm chí bọn họ còn nhịn không được mà liên tiếp nhìn về phía Tưởng Mộng, trong mắt tràn đầy hâm mộ cùng ghen tị.
"Không phải là hướng về phía Tưởng tỷ chứ?"
"Có khả năng nha."
Tưởng Mộng nghe xong lời này, không cảm thấy vui vẻ mà chỉ cảm thấy chột dạ.
Không, không thể nào ... Yến Triều mất tích lâu như vậy cũng không có tin tức, làm sao có thể đột nhiên xuất hiện ở chỗ này?
Cửa xe ghế lái phụ nhanh chóng được kéo ra, một đôi chân thẳng tắp trắng nõn lập tức lọt vào tầm mắt mọi người.
Giây tiếp theo, người ngồi ở ghế phụ đi ra.
Cô mặc một chiếc áo khoác trắng, tóc buộc cao để lộ ra ngũ quan xinh đẹp.
Đồng tử của Tưởng Mộng co rụt lại, thở phào nhẹ nhõm.
Là Cố Tuyết Nghi.
Không...
Đột nhiên giọng điệu của Tưởng Mộng nghẹn vào trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-mau-xuyen-khong-toi-lam-phu-nhan-hao-mon/3459997/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.