Xe ngựa lung la lunglay trở lại trong vương phủ, dọc theo đường đi Tương Tư cũng không nhànrỗi, trái nghĩ phải nghĩ là ai nơi nào khích bác Nguyên thị. Nhìn bộdáng gấp gáp của nàng ta, Tô Vãn không nhịn được trêu ghẹo nói: “TươngTư cô nương, nếu ngươi muốn nghĩ nữa, đầu cũng phải lớn hơn rồi. Đếntrong vườn để cho Thủy Nguyệt đem bộ cung trang tơ tằm của ta thu hồilại đi.”
“Vâng, nương nương.”
Nhìn Tô Vãn sau khi rời đi,nằm nghiêng ở trên giường nhỏ, Ngọc Vô Ngần đang sâu kín suy tư nr nụcười quỷ dị, chẳng lẽ tiểu cực phẩm đó ở giữa khích bác sao? Chưa chắc,như vậy đối với hắn cũng không có chỗ tốt.
... ........ Cùng lúc đó ... ........
Phía tây uyển vương phủ.
Nguyên Cẩm Tố thấy Nguyên thị trở lại, lập tức lén lén lút lút đóng cửa lại,khẩn trương hỏi: “Mẫu thân, người có thể tra được cái gì? Vương phinương nương có thật cùng Tô trang có liên quan?”
Nguyên thị mệtmỏi ngồi ở trên ghế, cầm lấy ly trà, bận rộn uống vài ngụm nước, vố ngực một cái nói: “Cũng không biết người kia nói thật hay giả, vương phinương nương quả thật đi Tô trang. Nhưng chẳng qua là lấy lại đồ của mẹđẻ, cũng bởi vì chuyện này, ta còn thiếu chút nữa bị nha đầu Tương Tưcho cái hố rồi.”
Nguyên Cẩm Tô vừa nghe, nghi ngờ nâng tay, cuốicùng ngồi xuống trước Nguyên thị: “Mẫu thân, ta cảm thấy chuyện nàykhông phải chuyện đùa, chúng ta tố cáo cho Vương gia đi. Nếu vương phinương nương thật cùng Tô trang Đông gia, như vậy chuyện này dính líu rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-mau-manh-nhat/2261491/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.