Hoàng hôn buông xuống, Ông Cảnh Vũ theo Tạ Quyết ra khỏi tòa nhà, lên xe ngựa về phủ.
Lan ca nhi mặc môtk bộ áo mũ đầu hổ ngồi trên đùi phụ thân, tò mò nhìn ra bên ngoài khung cửa xe, đối với cảnh bên ngoài đều cảm thấy hiếm lạ, hình như hắn cảm thấy có hứng thú, liền vươn tay ra bên ngoài chộp lấy, phát ra tiếng cười y a y a vui vẻ.
Ông Cảnh Vũ nhìn nhi tử, khóe miệng cong lên, ánh mắt lơ đãng cùng Tạ Quyết giao nhau.
Bắt gặp ánh mắt đối phương, nàng liền dời đi ánh mắt, quay người đem tay để lên ngưỡng cửa rồi nằm xuống, cũng nhìn ra ngoài cửa.
Hiện tại đã là hoàng hôn, ánh nắng dưới chân trời ẩn dưới tầng mây đỏ đẹp đến kinh diễm, Ông Cảnh Vũ lại không có tâm tình thưởng thức.
Nàng suy nghĩ rằng hắn trở về, hoàn toàn không hề suy nghĩ qua hắn trở về ngay từ đầu.
Không nghĩ tới, cũng không có cách ứng phó hắn.
Chớ nói chi là nàng thủ tiết năm năm, hắn vẫn luôn ở bên cạnh nàng.
Nàng ở những năm đầu thủ tiết ấy vì để bảo vệ cơ nghiệp Vĩnh Ninh hầu phủ, cũng bắt đầu đeo lên một lớp mặt nạ giả dối kết giao cùng đám danh môn vọng tộc.
Bởi vì có hoàng hậu cùng thái hậu nâng đỡ, những người ngày trước cười cợt nàng cũng phải cúi đầu xuống qua lại với nàng.
Trong quá trình kết giao giả dối ấy cũng kiếm được một hai người bạn.
Có người giống nàng đều là phụ nhân danh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-mau-hau-phu/3491265/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.