Tạ gia Lương Châu vẫn ở khách điếm Kim Đô thành.
Ngày đầu tiên từ khi dẫn ngoại tôn nữ ra khỏi Tào gia, khi nhìn thấy trên người ngoại tôn nữ đầy vết thương, Tạ lão thái thái càng hận Hoắc thị hơn.
Tào Tố Cầm khi còn nhỏ có gặp ngoại tổ mẫu, nhưng bây giờ đã không nhớ rõ mặt.
Nhìn về phía lão thái thái bên giường, nàng ta rụt rè thăm dò: “ Ngoại tổ mẫu? ”
Tạ lão thái thái sau khi nguôi giận, lại bởi vì ngoại tôn nữ gọi bà một cách sợ hãi mà đỏ cả vành mắt, tiến lên ôm lấy ngoại tôn nữ.
Ôm ngoại tôn nữ, lão thái thái yên lặng rơi nước mắt.
Sau một lúc, lão thái thái mới nói cho tôn nữ biết năm nào khi sinh nhật nàng, Tạ gia đều sẽ đưa lễ đến, năm nào cũng đều muốn gặp nàng một lần, nhưng đều bị nàng từ chối.
Tào Tố Cầm nói nàng ta chưa từng nhận qua lễ mừng sinh nhật, cũng chưa nghe qua có ai muốn gặp nàng ta, sinh nhật hàng năm đều chỉ có một mình.
Tạ lão thái thái nghe vậy, vỗ mạnh vào tay, chửi mình bị Hoắc thị lừa.
Bởi vì việc này, Tạ lão thái thái tự trách bản thân một đêm đến nỗi cơm không ăn, ngủ cũng không ngủ. Mặc kệ nhi tử nhi tức cùng tôn tử khuyên như thế nào, một miếng cơm cũng đều không ăn.
Ngày thứ hai, Mục vương đến thuận đường tới thăm hỏi, điều này thực khiến người Tạ gia đều âm thầm giật mình.
Bọn hắn ầm ĩ ra việc ngày hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-mau-hau-phu/3491262/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.