Buổi sáng Ông Cảnh Vũ tỉnh dậy, độ ấm ở bên cạnh đã không còn, xem chừng Tạ Quyết đã vào triều được một lúc.
Nàng vịn giường ngồi dậy, chỉ cảm thấy thắt lưng và chân đều đau.
Trong đầu hiện lên một màn tối hôm qua, Tạ Quyết làm chuyện hoang đường, dù đã làm thê tử hắn nhiều năm, nàng vẫn bị hành động của hắn làm cho đỏ mặt, gương mặt nóng đến vô cùng.
Cho dù đời trước Tạ Quyết kinh nghiệm đầy mình, cũng chưa từng lấy môi cùng lưỡi hầu hạ nàng.
Với lại đời trước hắn độc đoán như vậy, sao có thể làm ra loại chuyện này.
Chẳng lẽ là bởi vì hắn đi Ung Châu một chuyến, mơ môth giấc thấy được toàn bộ mọi chuyện, cũng mơ tới chuyện giường chiếu của bọn họ, cho nên phóng túng theo bản tính?
Nàng phát hiện từ lúc ở trên thuyền đi Man Châu, nàng chỉ khiêu khích hắn một chút, Tạ Quyết đều kìm nén không được.
Nhưng còn bây giờ thì sao, luôn cứ cảm thấy từ lúc trở về, chuyện giường chiếu thay đổi quá lớn.
Trước đó là nàng khiến hắn đỏ mặt, bây giờ lại biến thành hắn khiến nàng xấu hổ.
Nghĩ đến đây, một loại cảnh tượng đỏ nặt lại hiện lên trong đầu.
Từng giọt mồ hôi chảy từ cằm Tạ Quyết xuống phần cơ bụng màu đồng, lại chậm rãi rơi xuống, rơi xuống. . .
Mảnh hồi ức đó khiến gương mặt của nàng càng thêm nóng rực.
Ông Cảnh Vũ giơ tay đặt lên mặt mình, sau đó âm thầm thở dài một hơi.
Lúc này nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-mau-hau-phu/3491260/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.