"Anh làm vậy...Lỡ như tôi thích anh thì sao?"
Lục Bác Dịch nhìn Thẩm Ninh, khóe miệng cong lên tạo thành một đường cong hoàn hảo.
"Cứ việc. Tôi không ép."
Thẩm Ninh lườm anh, hừ lạnh. Lúc này đáng lý ra phải là xưng anh gọi em, nói với nhau vài câu tỏ tình lãng mạn mới đúng chứ?
"Thất vọng à?" Lục Bác Dịch nhìn biểu tình của cô, khóe môi cong lên đầy cưng chiều.
Anh không ngờ mình có thể cười như vậy, Thẩm Ninh lại càng không hay biết.
Cô nhìn ra phía trước, tạp âm cuộc đối thoại với người của Thẩm gia khi nãy vẫn còn vang vọng bên tai.
"Chuyện về Thẩm Đan. Tôi có thể giúp cô."
"Hả?"
Lục Bác Dịch nhìn cô đầy kiên định, không nhắc lại lời vừa nói.
Thẩm Ninh nhìn anh, lát sau cười xòa, cũng đã hiểu ra ý định của anh.
"Không cần."
Thẩm Ninh lại ngửa cổ lên trời, chiếc áo khoác của Lục Bác Dịch trên vai cô tuột xuống. Cũng may anh đưa tay đỡ kịp, mặc ngay ngắn lại cho cô.
"Ở đây lạnh. Về thôi!"
Thẩm Ninh giờ mới nhận ra mình khoác áo của anh, mí mắt khẽ rung nhẹ, cô ngước nhìn anh, khóe môi cong lên đầy mị hoặc.
"Còn anh, anh cảm thấy thế nào?" Thẩm Ninh lại gần, bóng dáng nhỏ bé đứng trước bóng hình cao lớn của anh. Đam Mỹ Sắc
Lục Bác Dịch cúi xuống nhìn cô, nhất thời không hiểu ra.
Thiếu nữ khẽ mỉm cười, ngón tay chọc nhẹ vào ngực trái của anh, thân trên ma sát với lồng ngực rắn chắc của người đàn ông, từ tốn nhắc lại lần nữa.
"Lúc gặp tôi, chỗ này của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-luc-chu-lam-toi-dau-day/1722421/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.