Lúc Thẩm Ninh dậy đã là sáng hôm sau.
Cô ngồi dựa vào thành giường, day day thái dương đang đau buốt. Trong đầu lại hiện lên hình ảnh nam nữ quấn lấy nhau đêm qua.
Thẩm Ninh nhìn bản thân không mảnh vải che thân nằm trong chăn, cảm thấy hai má lại bắt đầu nóng phừng phừng.
Thẩm Ninh à Thẩm Ninh!
Mày điên rồi!
"Dậy rồi à?" Lục Bác Dịch bước vào, đưa ly nước ấm trên tay mình cho cô.
Thẩm Ninh nhận lấy, khẽ cúi đầu, rồi lại liếc trộm anh.
Lục Bác Dịch hình như cũng nhận ra hành động của cô, anh tiến lên, cúi đầu xuống, chóp mũi chạm vào vành tai cô, anh khẽ cọ.
Thẩm Ninh nhột.
"...Đi ra..."
Anh nhìn vẻ mặt ngượng ngùng của cô, cười khẽ, lại dùng tay nắm lấy tay Thẩm Ninh đang giữ chiếc chăn quấn ngang người.
"Đêm qua chưa đủ à? Muốn nữa?"
Thẩm Ninh mặt đỏ như quả cà chua, không chịu được giọng điệu trêu đùa này của anh, đẩy anh ra, giọng nói đầy tức giận.
"Ra ngoài! Tôi muốn thay quần áo."
Nhưng khi nói câu này, ánh mắt Thẩm Ninh vô thức xoẹt qua cả căn phòng một lượt.
Quần áo đâu?
"Tôi đã gọi Lillan mang đến rồi." Lục Bác Dịch vuốt ve đỉnh đầu cô, khóe miệng cong lên đầy dịu dàng. "Em cứ thế này vào nhà tắm cũng được. Tôi không ý kiến."
Lưu manh!
Thẩm Ninh thầm mắng anh, tất nhiên là không chịu đi. Trên tay xoa xoa cốc nước ấm.
"Sao thế? Vẫn còn đau à? Hay muốn tôi bế vào?" Lục Bác Dịch nhìn cô, cố ý trêu chọc.
"Im lặng!"
"Tổng giám đốc!" Tiếng Lillan gõ ngoài cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-luc-chu-lam-toi-dau-day/1722419/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.