Minh Quân nghe tiếng gọi phát ra từ mẹ, mỗi lần mẹ gọi cho anh, là anh biết ngay có chuyện gì. Anh tức tốc lái xe về nhà.
Vừa vào đến nhà, thấy mọi người ngồi đông đủ, không biết có chuyện gì đây. Minh Quân lại ghế ngồi.
– Có chuyện gì mà mẹ gọi con về gấp quá vậy.
– Mẹ không nói như thế con có về nhà sớm không?
Minh Quân hỏi:
– Vậy mẹ nói đi có chuyện gì?
– Cuối tuần này sinh nhật Kiều, con hãy tới đó đi.
– Tại sao ba mẹ không đi, con không rảnh, công việc nhiều lắm.
– Chứ không phải ở bên con nhỏ quê mùa đấy sao?
– Mẹ đừng nói cô ấy như vậy? Con không thích thế.
– Chưa gì anh đã bênh con nhỏ ấy rồi sao? Mẹ nói rồi cuối tuần con phải đến đó.
– Con không rảnh, hay mẹ nói Minh Hùng đi đi.
Minh Hùng đang bấm điện thoại nghe anh trai nói thế thì lên tiếng.
– Tôi không đến những chỗ đó, với lại liên quan tới anh chứ có phải tôi đâu.
Ba Minh Quân lúc này mới nói :
– Minh Quân giờ ba đã giao công ty cho con với lại bên đó cũng là đối tác với công ty, con đi là hợp lý nhất.
Minh Quân im lặng sau đó trả lời:
– Vậy con nghe theo ba.
– Uhm.
Minh Quân đứng lên rồi đi lên phòng, anh quá mệt mỏi, anh từng tuổi này còn phải nghe theo sự sắp đặt của ba mẹ sao?
Lúc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-la-nguoi-toi-yeu/2653873/chuong-22.html