Hai chúng tôi ăn xong, nhìn đồng hồ cũng 9 giờ, tôi vội nói:
-Chú đưa tôi về sớm đi, muộn rồi.
-Uhm, để tôi đi thanh toán.
Minh Quân đi tới chỗ bà chủ, móc ví ra lấy tờ 500k ra đưa cho bà Hai.
Bà Hai cầm lấy để trả tiền thừa thì Minh Quân không nhận mà nói :
-Bà cầm đi, không cần phải thối đâu, bà tranh thủ về sớm, muộn rồi, con cháu bà đâu mà để bà một mình vậy.
-Cảm ơn cậu, già rồi không muốn phiền con cháu, tụi nó cũng có gia đình riêng cả rồi, tôi không muốn làm phiền, bán thời gian nữa tôi cũng nghĩ, cảm ơn cậu đã quan tâm, có thời gian tới quán tôi ăn nha.
Minh Quân cười đáp:
-Vâng, có thời gian cháu sẽ ghé, lần đầu tiên cháu ăn ngon thế này, thôi cháu về đây.
-Uh. Cảm ơn cậu .
Minh Quân chào bà xong rồi quay lại nói:
-Đi thôi.
Nghe chú nói vậy tôi quay sang bà Hai:
-Con về nha bà Hai, lần sau con lại tới nha. Chào bà ạ.
-Uh. Về cẩn thận nha con.
-Dạ.
Tôi bước theo chú ra xe, lúc này ngồi trong xe tôi quay qua nhìn chú hỏi :
-Chú thấy ngon không? Ngon lắm đúng không chú? Tôi nói rồi đừng khinh thường quán nhỏ? Không phải quán lớn đồ đắt tiền là ngon đâu, quán nhỏ nhưng có võ chú thấy không, tôi thấy chú húp sạch nước là tôi biết ngon cỡ nào rồi, lần sau muốn ăn tôi dẫn chú đi.
Tôi nói một hơi như vậy mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-la-nguoi-toi-yeu/2653854/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.