Ngồi trên xe mấy tiếng đồng hồ, người tôi ê ẩm hết cả, bước xuống xe khách, một mình xách túi đồ và những thứ mang từ nhà lên, tôi đến chỗ xe ôm gần đấy rồi bắt xe trở về phòng trọ.
Tới trước nơi ở, trả tiền cho chú xe ôm xong tôi bưng đồ vào phòng, nhưng trước khi vào phòng thì trước tiên tôi phải đưa cặp gà này cho bà Tư, đây là gà nhà mẹ tôi nuôi, thả vườn nên ngon hơn gà công nghiệp trên đây nhiều. Ở quê chẳng gì quý giá ngoài những thứ nhà tự nuôi trồng.
Đến nhà bà Tư tôi gõ cửa gọi:
-Bà Tư ơi, bà có nhà không? Cháu Nhi đây bà Tư ơi….
Một lúc sau thấy bà Tư mở cửa ra trả lời:
-Lên rồi à Nhi, được nghỉ lâu sao không ở nhà mà lên sớm thế con.
-Dạ. Cháu còn lên làm thêm nữa bà Tư ạ, về một tuần đủ rồi, với con nhớ bà Tư lắm.
-Khéo nịnh, thế mệt lắm không? Vô đây nghỉ tí.
-Dạ. Con mỏi lưng tí thôi ạ, mà bà Tư ơi, có cặp gà mẹ con gửi bà Tư ạ.
-Quà cáp chi mệt vậy, gửi lời hỏi thăm được rồi, thế mẹ con khỏe chứ.
-Dạ. Khỏe bà Tư ạ.
-Uh. Để bà đi rót nước cho mà uống.
-Cám ơn bà Tư.
Bà Tư xuống tủ lạnh rót ly nước đem lên.
-Uống nước đi, Con về có một tuần mà khu vắng hẳn.
-Tại có con mới vui phải không bà, thế bà đang làm gì nãy giờ đấy.
-Bà nấu ăn, trưa nay ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-la-nguoi-toi-yeu/2653840/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.