Chương trước
Chương sau
“Vâng…”
“Cái này sao có thể tốn tiền của người khác? Nên để mẹ trả tiền này”
“Mẹ đừng để ý, sau này con còn phải dưỡng lão cho Nhiếp Hạo…
Bây giờ anh ta tốt với con là đầu tư! Sau này con càng có bản lĩnh thì những ngày tháng anh ta già đi càng tốt, mẹ hiểu chưa?”
Đúng là đồ quỷ sứ.
Bạch Kỳ Sương dở khóc dở cười: “Vậy con đi đi…”
“Vậy mẹ đừng lén rơi nước mắt nhé… đàn chị, anh Lệ chắc chắn sẽ tìm về được”
Bạch Kỳ Sương than thở nói: “Nhưng mẹ vẫn không yên tâm, đàn chị của con tốt như thế… hầy..”
“Nhưng mẹ ơi, chúng ta còn có thể làm sao đây? Con bảo Lục Viễn Phương tìm người giúp con rổi?”
“Con còn nói mẹ, chính con không phải vẫn luôn khóc… Nhiếp Hạo người ta ghét bỏ con phiền rồi mới nửa đêm nhân lúc con ngủ mà đưa con về”
“Không phải đâu, rõ ràng Kỷ Vân Như đến tìm anh ấy..”
Bạch Kỳ Sương nghe vậy, không khỏi sửng sốt: “Con nói gì cơ? Kỷ Vân Như đến tìm Nhiếp Hạo ư?”
Trừ Tô Noãn Tâm với Minh Dao, đúng là chẳng mấy ai biết Kỷ Vân Như và Nhiếp Hạo có quan hệ thầm kín gì.
Vì vậy Bạch Kỳ Sương vô cùng bất ngờ.
“Ầy da, mẹ đừng hỏi nhiều, đây là chuyện riêng của Nhiếp Hạo… Con không nên nhiều lời, dù sao mẹ đừng nghĩ nhiều là được. Chắc chắn đàn chị không sao đâu, chị ấy lợi hại vậy mà”
Bạch Kỳ Sương cũng nói không nên lời.
Kỷ Vân Như và Nhiếp Hạo… nếu có quan hệ thầm kín…
Lục Viễn Phương nói Lục Tích không phải con của anh ấy.
Vậy Lục Tích là con của ai?
Chẳng lẽ của Nhiếp Hạo ư?
Nhiếp Hạo… Liệu anh ta biết không?
Nhiếp Hạo không biết gì cả, anh ta chưa hề hy vọng xa vời đến nước này.
Sau khi đón Minh Dao rồi, Nhiếp Hạo dẫn Minh Dao đi ăn cơm, sau đó đưa cô bé đi đăng ký lớp Taekwondo và Piano.
Đăng ký xong là học ngay hai tiết buổi chiều, hai tiết học thử.
Tan học, Nhiếp Hạo bèn đưa Minh Dao đi mua đàn piano.
Không khéo rồi, Lục Viễn Phương cũng dẫn Lục Tích đi mua đàn piano.
Hai người dẫn theo hai đứa trẻ, ngẫu nhiên gặp nhau ngoài tiệm đàn.
Lục Viễn Phương trông thấy Minh Dao, đôi mắt không khỏi ngời sáng.
Lục Tích đã biết thân phận Minh Dao nên cũng vui vẻ đón nhận.
Bởi vì chị ấy như tiên nữ vậy, thật sự đáng yêu và ngoan ngoãn biết bao.
Nếu hỏi cậu muốn có chị hay em, ước nguyện của cậu chỉ như vậy là đủ.
Anh chị em của bố quá nhiều, nhưng họ vô cùng đáng ghét.
Ông ấy thích Minh Dao như vậy.
Nhìn thấy Minh Dao, Lục Tích vô cùng mừng rỡ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.