**********
“Cô tôi thì không... Tôi nghe bố tôi nói, hồi bé cô cũng có giáo viên chuyên dạy giáo dưỡng, nhưng về sau cô đã đuổi giáo viên dạy giáo dưỡng đi, không muốn học những thứ này... Cô cảm thấy những thứ giáo viên này dạy đối với cô đều vô dụng.
Cho nên khó trách Kỷ Vân Như lại kiên ngạo nhau thế.
Không phải là họ không biết tính toán mà là khinh thường tính toán.
Hàn huyện vài câu, Kỷ Hoài An đều hỏi gì đáp nấy.
Tô Noãn Tâm hơi có chút ấn tượng tốt với vô ta. Mà Kỷ Hoài An thì lại thật sự thích cô. Giống như sự yêu thích với một đứa em gái đáng yêu. “Noãn Tâm, sau này chúng ta chính là chị em tốt, được không, chúng ta trao đổi phương thức liên lạc đi, rảnh rỗi chúng ta sẽ đi dạo phố mua sách đọc. “Dạo phố thì được, nhưng tôi không thích đọc sách. “Tôi thì rất thích đọc sách, còn thích vẽ tranh, cắm hoa.” “Tất cả đều là do người trong nhà mời giáo viên dạy cô sao?” “Một phần là vậy, một phần khác là do cô với mẹ dạy tôi... Nhà họ Kỷ đang chậm rãi suy tàn, gia tộc muốn bồi dưỡng tôi để thông gia gia tộc, mưu lợi chèo chống vì gia tộc... Cho nên đã dạy tôi rất nhiều thứ.
Tô Noãn Tâm kinh ngạc nói: “Cô vui vẻ tiếp nhận sao?” “Tôi được nhà họ Kỷ nuôi lớn... Là cành vàng lá ngọc cháu chịu bất cứ khổ sở gì.... Nỗ lực vì nhà họ Kỷ cũng là chuyện đương nhiên, nhưng mà số tôi cũng rất tốt. Nếu như là nhà họ Kỷ thì tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-la-cua-em/1115916/chuong-900.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.