Tay nghề của Tô Noãn Tâm là học được từ mẹ của cô.
Sở trường của cô chính là làm đồ ăn thường ngày. Trong màn hình, cô đang cắt thịt hun khói với tỏi, nhìn qua là biết thường xuyên làm những việc này, tư thế thái thịt rất chuẩn.
Minh Dao ở bên cạnh vừa nhìn vừa nói: “Tay nghề nấu ăn của đàn chị là do học từ mẹ của chị ấy... Đồ ăn của mẹ đàn chị nấu còn ngon hơn nhiều, đến cả anh Lệ cũng rất thích ăn...
Tô Noãn Tâm trừng mắt nhìn nó nói: “Em nhắc tới chú ấy làm cái gì?”
Minh Dao vội vàng che miệng nói: “Hả? Không nhắc nữa! Đàn chị với anh Lệ đang giận dỗi nhau, đang trong thời kỳ chiến tranh lạnh... Ha ha, cho nên không nhắc tới nữa!”
Lúc này ông Ngô chống gậy đi vào phòng bếp, nhíu này nói: “Nhóc con, tại sao cháu lại đột nhiên muốn phát trực tiếp vậy? Nếu thiếu tiền thì cứ nói với ông nội, ông nội cho cháu tiền tiêu vặt”
Tô Noãn Tâm quay đầu cười nói với ông Ngô: “Là Minh
Dao bảo cháu phát trực tiếp... Cháu cảm thấy cũng vui nên phát trực tiếp.... Trong thời gian chiến tranh lạnh cháu không cần tiền của chú ấy, cũng không muốn nhắc tới người này!” “Cháu muốn tự mình cánh sinh, kiếm tiền hay không là chuyện nhỏ, chỉ cần tìm cho mình chút chuyện để làm là được!” “Cũng không phải là không có chú ấy là cháu không thể sống được”
Ông Ngô cười ha ha hai tiếng nói: “Nhóc con, rất có chí khí! Không hổ là cháu gái mà ông già này nhận!” “Ha ha, ông nội...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-la-cua-em/1115907/chuong-891.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.