Trời ạ... Tô Noãn Tâm thật hạnh phúc... Cho dù bị tổng giám đốc Lệ bỏ rơi thì vẫn có ảnh để Nhiếp cùng uống rượu giải sầu! Chẳng lẽ kiếp trước cô ấy đã giải cứu hệ ngân hà sao! Mệnh tốt như vậy!
Tô Noãn Tâm không còn tâm trạng lướt facebook. Cô cứ uống một chén rồi một chén, thịt xiên ăn từng xiên xiên một, chẳng mấy chốc cô đã quên sạch tâm trạng không tốt.
Sau đó, men rượu ngấm vào, cô cảm thấy cả người chóng mắt, trực tiếp đổ vào ghế sopha ngủ mất.
Minh Dao mang chăn lông đến đắp kín cho công im lặng nói: “Đến uống rượu với cô ấy, ngược lại cô ấy lại là người say trước, tôi còn chưa uống tận hứng đầu. “Uống cái răm ý mà uống, anh là sâu rượu à?” “Hung dữ nhau thế làm cái gì? Tôi đâu có chọc giận em đâu?” “Lớn tuổi như vậy rồi mà còn chưa có lấy một người vợ, tiền thì cũng không biết lối giữ cho mình! Tất cả đều bị Kỷ Vân Như ép khô, anh bị ngu à?” Minh Dao trợn mắt nói.
Nhiếp Hạo nhíu mày nói: “Tự dưng nói đến chuyện này làm cái gì?” “Còn không phải là bởi vì Kỷ Vân Như ép khô anh, bây giờ còn muốn ép khô ông Ngô! Bà ta vừa mở miệng đã đòi ông Ngô mười năm nghìn tỷ! Ông Ngô lấy đâu ra nhiều tiền như vậy? Ông ấy đã là một bộ xương già rồi còn đồng ý đi góp giúp... Thật đánh thương. Nhiếp Hạo nhíu mày nói: "Kỷ Vân Như tìm ông Ngô vay tiền?” “Đúng vậy!” “Đây là chuyện của người lớn, trẻ con đừng quản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-la-cua-em/1115899/chuong-883.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.