“Vậy Kỷ Vân Như thì sao? Bà ấy đã làm gì sai?”
Minh Dao im lặng một lúc rồi nói: “Không phải bà ta chia rẽ bố và mẹ của em sao?” “Không, thực tế mà nói là bố của em vô năng” “Anh mới vô năng! Em không cho phép anh nói xấu Lục Viễn Phương “Ừm... Tôi cũng vô năng, cho nên có rất nhiều chuyện, chúng ta không có cách nào có thể thay đổi được cả “Lục Viễn Phương cũng vậy sao? Ông phải ông ấy là người cầm quyền của nhà họ Lục sao, không phải rất là lợi hại sao? Anh Lệ rất có tiếng nói ở nhà họ Lệ, tại sao Lục Viễn Phương lại không thể?” “Bởi vì ông ta không phải Lệ Minh Viễn... “Em không hiểu “Em không cần phải hiểu những thứ này, trẻ con không cần phải hiểu nhiều” “Nhưng em rất tò mò, Nhiếp Hạo, anh nói cho em biết đi mà, được không?” “Có làm nũng với tôi cũng vô ích. “Nhiếp Hạo thổi, anh có nói hay không, người ta đã vất vả khổ sở vì anh suốt một ngày mà!”
Nhiếp Hạo nhíu mày nói: “Bởi vì Lệ Minh Viễn đấu thắng ông nội và người nhà của anh ta... Còn Lục Viễn Phương thì không thể, ông ta có điểm yếu. “Điểm yếu gì?” “Bà em?” “Bà nội em sao? Mẹ của Lục Viễn Phương?” “Bà ta còn sống sao?” “Ừ, đó là một người phụ nữ mềm yếu vô năng, ban đầu bởi vì bà ta dùng cái chết để ép buộc... Khiến Lục Viễn Phương không thể không từ bỏ mẹ em. “Tại sao bà ta lại muốn ép buộc chính con trai mình như thế?” “Bởi vì bất đắc dĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-la-cua-em/1115830/chuong-814.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.