**********
“Em biết rồi mà sư tỷ
Nhiếp Hạo nhướng mày: “Sao vậy? Cô không yên lòng về tôi à?” “Ha ha, làm gì có, tôi không yên lòng Minh Dao thôi, con bé này nhảy lắm, cứ thích làm bừa. Nếu con bé đưa ra yêu cầu vô lý nào với ảnh để Nhiếp thì anh đừng thuận theo nó đấy nhé.
Nhiếp Hạo thản nhiên nói: “Cô yên tâm. Gửi địa chỉ cho tôi.” “Tôi rất tò mò, sao ban đêm mà ảnh đế Nhiếp lại rảnh rỗi?” “Tôi không ra ngoài thì cũng ở trong khách sạn thôi. “Được rồi, ở trong khách sạn cũng rất chán, vậy thì làm tài xế cho Minh Dao nhà mình một lần đi.” “Sư tỷ yên tâm, em bảo sẽ cho tiền xăng xe nên ảnh để Nhiếp mới đồng phí, em sẽ trả tiền”
Phụt, ảnh để Nhiếp quan tâm mấy đồng tiền của em sao? Rõ ràng người ta ở trong khách sạn chán quá nên mới chơi với con nít như em.
Sau khi Nhiếp Hạo chở Minh Dao rời đi, Tô Noãn Tâm trở lại biệt thự. Lệ Minh Viễn còn đang làm việc trong thư phòng. Cô ngầm nghĩ, vào nhà bếp vơ vét nguyên liệu nấu ăn trong tủ lạnh, định nấu bữa khuya cho chủ nhà mình.
Trên đường đi, đôi mắt Minh Dao lấp lánh nhìn nth: “Đêm nay mặt trăng tròn quá.” “Rồi sao nữa? Em định nói gì?”
Minh Dao chớp mắt nhìn mặt bên của anh: "Không thì chúng ta ra bờ biển ngắm trăng đi. “Tô Noãn Tâm nói yêu cầu không hợp lý thì không cần quan tâm. “Ra bờ biển ngắm trăng thì có gì mà không hợp lý? Em có bảo anh chở em lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-la-cua-em/1115759/chuong-743.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.