"Giám đốc Tô, có người thân tới tìm bà." Nhân viên đưa hai người phụ nữ đi vào và nói
Tô Ngọc Mỹ nghe vậy, đưa mắt lướt nhanh về phía cửa ra vào, vừa nhìn một cái, liền sững sờ nói: "Chị cả... Mạn Hoa, hai người sao lại tới đây?"
Thật sự, chuyện này mọi người đều đã biết sao! Tô Ngọc Mỹ không khỏi nhíu mày.
Minh Viễn trước đây đã đưa cho họ 1,5 tỷ vẫn còn chưa đủ?
Những người này, thật đúng là lòng tham không đáy!
Tô Ngọc Mỹ trong lòng lặng lẽ thở dài, đứng bật dậy.
Tô Ngọc Đào sửng sốt một chút rồi khôi phục vẻ bình thản, vội vàng phủ lên gương mặt nụ cười châm biếm, đi tới phía Tô Ngọc Mỹ, nói: "Ngọc Mỹ chị suýt chút nữa không nhận ra được em. Em gái của chị bây giờ cũng có thể tiến bộ như thế!"
Trương Mạn Hoa cũng tỉnh táo lại, giọng nói rất thân thiết gọi: "Dì nhỏ, dì bây giờ thật là xinh đẹp!" Tô Ngọc Mỹ cười nhạt nói: "Hai người sao lại tới đây?" "Đây là do rất lâu rồi không gặp, nhớ dì nên đến thăm dì một chút không được sao? Làm sao? Ngọc Mỹ, dì bây giờ lại ghét bỏ người chị cả như tôi rồi?" "Là sao lần trước không phải đồng ý”
Bây giờ nói những lời này đã quá muộn.
Vào thời điểm Minh Viễn đưa cho bọn họ 1,5 tỷ bọn họ đồng lòng cùng bà cắt đứt quan hệ Vào thời điểm này, Tô Ngọc Mỹ đối với mấy điều họ gọi là tình thân tâm tư cũng như đã chết
Còn việc họ một đồng cũng không nhận, là vì bố mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-la-cua-em/1115684/chuong-667.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.