“Đúng rồi, đi mua ít đồ nấu cho chủ nhà con ăn.
Chú? Cách gọi này... nhưng mà quả thật có sự chênh lệch về tuổi tác giữa hai người. Tần Nghĩa cùng tuổi với cô nhóc này, chẳng trách Tần Nghĩa không nghĩ thông rồi.
Bị một người đàn ông lớn hơn mình vài tuổi và mạnh mẽ hơn mình đoạt đi người yêu.
Nếu ở cùng độ tuổi thì có thể tốt hơn một chút.
Bà Tần không khỏi thở dài trong lòng: “Đứa nhỏ còn biết nấu ăn, thật có đức. “Ha ha, con học được một chút từ mẹ con thôi, không thể nào đem lên bàn lớn được “Như vậy thì cũng rất hiền thục rồi, hiện tại các cô gái làm sao có thể làm được chuyện này. Tổng giám đốc Lệ đã tìm được bảo vật rồi!”
Lệ Minh Viễn cười nhẹ: “Dì Tần nói đúng.
Đồng ý gọi bà là dì Tần, anh đã cho bà rất nhiều mặt mũi rồi.
Bà Tần cười chân thành hơn một chút nói: “Có thời gian thì đưa cô nhóc đến nhà dì chơi.” “Ừm, nếu có cơ hội con sẽ dẫn cô bé nó đến thăm chú Tần và dì Tần. “Vậy thì dì và Tần Nghĩa tiếp tục chọn đồ đây, không quấy rầy hai con nữa. “Dì Tần đi thong thả” Tô Noãn Tâm vội vàng nói.
Lệ Minh Viễn rất khó chịu với ánh mắt của Tần Nghĩa khi dán vào cô nhóc của mình.
Tần Nghĩa nghe mẹ nói xong thì âm thầm thu hồi ảnh mắt nói: “Tô Noãn Tâm, em gần đây thế nào?” “Cũng được, còn anh thì như thế nào?” “Anh không tốt chút nào.”
Vậy anh nói tôi trả lời như thế nào đây.
Thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-la-cua-em/1115628/chuong-611.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.