Tô Noãn Tâm lại gửi tin nhắn cho Ngô Thu.
Ngô Thu nói mặc dù phí quảng cáo còn chưa trả, nhưng nếu cô cần tiền gấp thì có thể ứng cho cô mượn trước.
30 tỷ cứ thể đến tay Tô Noãn Tâm... cảm giác giống như nợ nần chồng chất vậy! Lúc mẹ cô cần làm phẫu thuật, cô cũng không mượn được nhiều tiền như vậy đâu.
Nói trắng ra... cũng là do mọi người nể mặt chú và thân phận của cô bây giờ nên mới cho cô chút mặt mũi như vậy thôi.
Vậy nên nói tới nói lui thì vẫn là dựa vào chủ nhà cô thôi!
Sau khi buổi đấu giá kết thúc, Tô Noãn Tâm đi ra phía sau đưa tiền cho buổi đấu giá, chuyển khoản tại chỗ.
Sau đó, sở trường của hội trường đấu giá lại trả lại cho cô hơn 2.7 tỷ. Tô Noãn Tâm vô cùng ngạc nhiên nói: “Sao lại trả lại cho tôi hơn 2.7 tỷ vậy?”
Sở trường cười nói: “Mỗi một vật phẩm được đấu giá ở buổi đấu giá, hội trường đều sẽ thu được 10% điểm. Tổng giám đốc vừa mới căn dặn là không được thu 10% điểm đó của cô Tô, vậy nên chúng tôi mới trả lại cho cô”.
“Vậy hội trường đấu giá này là do tổng giám đốc của các ông mở sao?” “Là sản nghiệp của nhà họ Lệ” “Ồ Ồ... tôi hiểu rồi, cảm ơn sở trường, vậy chiếc đồng hồ này bây giờ thuộc về tôi rồi đúng không?” “Đúng vậy”.
Sở trường mở hộp đồng hồ ra rồi đưa đồng hồ đến trước mặt Tô Noãn Tâm để cô kiểm tra lại một lượt nữa.
Tô Noãn Tâm càng nhìn gần chiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-la-cua-em/1115409/chuong-392.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.