**********
Tô Noãn Tâm nhíu mày nói: “Đây là lý do khiến cô không muốn để chúng em ở lại học tập phải không... Cô à, mặc dù chúng em không biết cô có nỗi khổ gì nhưng tuyệt đối sẽ không làm khó cô đâu, vốn dĩ em cũng chỉ tiền miệng nhắc đến, nghĩ là biết đầu cô sẽ đồng ý thôi! Nhưng hiện giờ xem ra... suy nghĩ của em lại có chút kiên định hơn rồi."
Bạch Kỳ Sương và Dương Diễm nghe Tô Noãn Tâm nói vậy thì vô cùng khó hiểu nhìn cô chăm chẳm.
Sau lại nghe thấy cô nói tiếp: "Một mình cô chăm sóc đứa bé, lại còn phảigiưng bài cho chúng em nữa, có thời giúp quá vật và là chúng cũ đã quấy rầy thì có d on muốn nói là em biết nhau nghe, tay nghề cũng không tốt, trẻ con thương thích ăn bánh ngọt, trùng hợp là trước đây em cũng được mẹ dạy một chút, Dương Diễm cũng rất giỏi làm việc nhà nếu có chịu để chúng em ở lại thì nói không chứng chúng em còn có thể chia sẻ công việc với có nữa. Như vậy thì cô có thể rút ra một chút thời gian để dạy chúng em, mà chúng em cũng sẽ không cảm thấy rằng mình đang làm phiền cô, nếu không trong không sẽ thấy bứt rứt lắm
Bạch Kỳ Dương muốn ra một khi mặt lâu sau mới đáp: "ó biết cái cớ HẬU KỲ thường đưa trên ngàn nhưng nhìn nhập cá anh cũng thấy nói Có, Minh Dao Độ NĂM người là ni nay mới nhà đầu thành k he cone hong gieng nte bee chintrẻ khác... không thích nói chuyện, không thích tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-la-cua-em/1115177/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.