**********
Tô Noãn Tâm càng tàn nhẫn hơn.
Không đợi Lâm Thanh Tâm tiếp tục nói, cô đột nhiên lên tiếng: "Lâm Thanh Tâm... không phải cái vai diễn mà nhà đầu từ trước đó cướp đi, là cướp cho cậu chứ?"
Lâm Thanh Tâm lập tức dựng lông nói: “Tô Noãn Tâm, cậu nói nhảm cái gì đó?"
"Ah! Lẽ nào tôi đoán sai rồi... không phải cậu, vậy cậu vội vàng đối địch lại với tôi làm gì.
“Tôi chỉ là nhìn không thuận mắt mà
thôi!"“Vậy cậu nhìn vai diễn của tôi bị cướp đi thì thuận mắt sao, cảm thấy tôi bị gướp mất vai diễn là đáng đời?"
"Tôi không có! Tôi không hề có ý đó! Tôi chỉ cảm cảm thấy cậu và kẻ đi cướp vai diễn đó cũng không có gì khác nhau, đều là cùng một con đường mà thôi!”
Dương Diễm nghe vậy, lại muốn xù lông lên.
Tô Noãn Tâm lại lập tức ngăn cô lại, nói: "Tức giận như vậy làm gì! Chúng ta càng tức giận cậu ta càng cảm đến chọc tức chúng ta! Chốc nữa chúng ta tìm đến Xuân Mạn nói không phải là xong rồi sao?"
“Xuân Mạn mới là cô chủ đích thực nhà họ Lâm, Lâm Thanh Tâm dựa vào nhà họ Lâm mới có được những ngày tháng tốt đẹp này."
“Nếu không có sự giúp đỡ của gia đình Xuấn Mạn, điều kiện gia đình cậu tacũng không có gì khác biệt với gia đình chúng ta, cũng không biết là học được đầu cải thỏi khinh thường người khác."
Lâm Thanh Tâm nhíu mày nói: “Tôi Noãn Tâm, cậu bớt nói nhảm đi! Ai nói gia đình tôi dựa vào sự giúp đỡ của gia đình Lâm Xuân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-la-cua-em/1115171/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.