**********
Mà giọng nói sau lại tràn đầy cười nhạo àm nhìn về hưởng Lam Thanh Như nói: "Haizz... Đây rốt cuộc cũng không phải là con trai ruột của chính mình, đương nhiên sẽ không hướng về người thím hai là con, con dâu hai à, con đừng có mà tức giận buồn rầu nữa, gặp phải một đứa cháu phản nghịch như vậy, ai cũng đều không có cách nào không phải sao.
Lam Thanh Như nhíu mày lại mà nhìn bà ấy một cái nói: "Bà cụ yên tâm, Minh Thành nhà con chắc chắn sẽ không học theo chủ nhỏ của như vậy đâu, ở khắp nơibên ngoài gây hoạ cho phụ nữ, bị người ta đánh đến mực không thể quan hệ”
Lệ Minh Thành, em họ của Lệ Minh Viễn, vẻ ngoài lớn lên so với Lệ Kiên còn muốn có thần hơn, giống như Lê Minh Viễn.
Người ngoài thấy rồi, đều sẽ cho rằng là em trai ruột của Lê Minh Viễn đó.
Bây giờ ở nước ngoài du học, người không ở trong nước.
Bà cụ Lê nghe xong lời này, vẻ mặt âm u nói: "Được thôi, đây là từng người một đều không xem tôi là trưởng bối rồi có đúng không? Đợi sau khi ông cụ xuống đây, tôi ngược lại muốn nói đàng hoàng với ông áy."
Lam Thanh Như giống như là không để bà ta ở trong mắt vậy, mặt tràn đầy cao ngạo mà đứng dậy nói: “Ông xã, đi thôi, người bị thương cũng không phải là con traicủa chúng ta, hà tất phải ở đây ngồi không cùng chứ
Lệ Đức Sâm nhìn giống như là một người đàn ông trung niên vô cùng hiện hầu nho nhà.
Ông ta phối hợp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-la-cua-em/1115139/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.