“Ha ha, cậu chọn đồ bọn tớ mua không nổi “Cùng với mình đi dạo phố, mình có thể để cho các cậu tiêu tiền hay sao?” "Ồ... đúng là đại gia giàu có mà, tiền của cậu không phải là là mít được gió thổi đến đấy chứ, tiêu tiền của cậu chắc chắn là điều không thể đi, để chúc mừng kí túc xá của chúng bừng sáng rực rỡ trở lại, với bầu không khí vui vẻ lúc này, tớ mời mọi người đi ăn cơm!" Tô Noãn Tâm nói. “Ồ, Noãn Tâm, cậu có tiền ư?” "Có đấy, tiền chữa bệnh và thuốc thang của mẹ tớ đã được giải quyết xong xuôi rồi, tiền lương đi làm thêm trước kia, vẫn còn ở trong thẻ, dùng để làm tiền sinh hoạt được rồi! Mọi người muốn ăn gì thì cứ nói nhé, chị đây có tiền "Vậy thì chúng ta hãy đi ăn lẩu đi 
Tâm tình của ba người bọn họ vô cùng tốt, cùng nhau tung tăng bước ra khỏi khu ký túc xá. 
Trên đường đi, có không ít người chú ý quan sát đến bọn họ. Sau khi rời khỏi trường học, ba người bọn họ đi đến một quán lầu gần đó. 
Đột nhiên điện thoại của Tô Noãn Tâm vang lên, cầm điện thoại trong tay, nhìn thấy mẹ gọi đến 
Đoán chừng là mẹ sẽ hỏi cô về việc tình hình học tập, Tô Noãn 
Tâm rất nhanh cầm điện thoại lên bắt máy, nói: "Alo, mel 
Ở đầu dây bên kia, Tô Ngọc Mỹ nghe thấy giọng nói vui vẻ hứng khởi của cô, liền cười nói: "Noãn Tâm à, việc học hành trên lớp như thế nào rồi con? Có kịp thích ứng làm quen chưa?" 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-la-cua-em/1115121/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.