Hai ngày nay Tô Ngọc Mỹ đều có cô ở bên cạnh cả ngày, buổi tối cùng cô ngủ, nghỉ ngơi rất tốt, cả người trông cũng tốt hơn nhiều.
Không có chuyện gì thì cùng Tô Noãn Tâm nói về tương lai, mỗi lần nói đến chuyện này, Tô Noãn Tâm vì muốn để mẹ được vui, đều nghe kỹ, nói sau này sẽ sống chung hòa thuận với Lệ Minh Viễn, nhất định sẽ cố gắng làm người vợ tốt.
Sẽ không bao giờ kéo chân Lê Minh
Vien.
Mỗi lần mẹ cô nghe những lời này, đều sẽ mỉm cười, Tô Noãn Tâm cảm thấy giá trịanh!"
“Ha ha.. Em là người đầu tiên, dánh nói như vậy với tôi!”
"Ha... Nếu có thể, tôi cũng không muốn nói câu nào với loại người như anh! Tôi cảnh cáo anh, đừng cho người tặng đồ đến phòng bệnh của mẹ tôi nữa, chúng tôi không cần!”
“Tôi có lòng tốt cho người tặng quà xin lỗi mẹ em, lẽ nào cũng là sai sao?”
“Ha, anh nhìn mình đi, có giống người tốt không? Còn nói có lòng tốt! Anh đừng cho rằng anh đánh chủ ý gì, tôi không nhìn ra!"
Lê Kiên trực tiếp bị chọc cười.
Trông giống bộ dạng kẻ ngốc, khoanh hai tay trước ngực nhìn cô nói: "Ổ? Tôi đánh chủ ý gì chứ?"
“Ánh mắt ghê tởm của anh, trên ngườitôi mau thu lại đi!”
“Tôi không phải! Con mồi bị Lê Kiên nhìn trúng, còn không có được trong tay!" Lệ Kiên nhưởng mày.
“Ha ha, vậy tôi cũng nói với anh, trêu chọc Tô Noãn Tâm tôi, cuối cùng kết cục rất thảm!”
“Ổ, nói như vậy, dường như cô nhóc như em lại lịch không nhỏ?"
Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-la-cua-em/1115107/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.