"Hà? Chủ hỏi vết thương trên mặt tôi sao? Vết thương nhỏ thế này thì có là gì, từ nhỏ tôi đã đánh nhau với người ta, cũng bị thương rất nhiều, chuyện nhỏ thôi."
“Từ nhỏ đã bạo lực vậy à?"
“Tại sao lại gọi là bạo lực? Người khác bắt nạt tôi, tôi nhất định phải đánh trả lại Có khi họ còn bắt nhạt mẹ của tôi, tôi là con gái của mẹ, cho nên phải bảo vệ mẹ của mình thật tốt chứ sao!"
"Ừ, đúng vậy.
Chỉ tiếc là,
Anh cũng đã từng muốn bảo vệ mẹ.Có thể là
Người mà anh thương nhất cũng chính là người phụ nữ kia.
"À đúng rồi, mẹ của tôi. chú, mấy ngày nay chủ có thể lừa gạt mẹ tôi giúp tôi được hay không, nói tôi chiều nay đã đi với chú nha? Nếu không thì tôi bị thương như thế nào mấy ngày cũng chưa hết, mẹ tôi mà biết tôi bị thương thì nhất định sẽ mắng tôi chết "
Lê Minh Viễn thờ ơ nói: “Xin lỗi, không
the."
"Chú. Có được hay không. Chủ là người tốt nhất. Tối nay còn bảo vệ tôi mà, tại sao chỉ có một chuyện nhỏ như vậy là chú lại không chịu giúp tôi."
“Không”
Tô Noãn Tâm tức giận nói: “Nguyên
nhân."Lê Minh Viễn nghiêm túc nói: "Tôi ông thích nói dối người khác!"
Hå!
Vậy anh ngoại tình với vợ của người khác thì dám công khai ngoại tình sạo? Nói không thích nói dối, ai tin chứ!
“Tôi không tin, chủ có dám tôi thật
không?"
“Tôi muốn nhìn cô bị đánh."
Mẹ kiếp!
Vừa mới có chút tình cảm với anh thì ngay lập tức biến mất hoàn toàn.
Cuối cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-la-cua-em/1115089/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.