"Coi như vậy đi." Giọng điệu của anh hơi nhanh, còn có chút bất lực.
Tất cả tâm tình của Tô Noãn Tâm đều hướng về đôi giày: "Chú... tôi cũng thích đôi giày này!"
Đây có phải là đang làm nũng với anh hay không?
Lệ Minh Viễn nhưởng mày, hừ lạnh một tiếng: "Vậy thì sao? Cô muốn nói cái gi?"
"Tôi có thể xem thử một chút hay không?"
Lê Minh Viễn từ chối gần như khôngchút do dự: "Không!"
"Cắt, keo kiệt!"
Lê Minh Viễn hoàn toàn không có động tĩnh: "Ừm, keo kiệt như vậy đó."
Tô Noãn Tâm liếc anh một cái: "Khó trách là chủ hai mươi tám tuổi rồi mà vẫn còn chưa tìm được vợ, rõ ràng là tổng giám đốc tập đoàn Quốc Doanh mà lại keo kiệt như thế"
"Khiêu khích tôi cũng vô dụng mà thôi."
"Ai thèm khiêu khích chủ chứ." Trong lúc nói chuyện, Tô Noãn Tâm đã lặng lẽ đổi giày ở dưới bàn trà.
Sau khi thắt dây giày, Tô Noãn Tâm đứng dậy đi tới trước bàn làm việc của Lê Minh Viễn nói: "Chú, nhìn xem, có đẹp không!"
Vừa nói cô vừa giảm lên đôi giày xăngđan pha lê kia, vui vẻ xoay một vòng qua trước mắt Lệ Minh Viễn.
Lê Minh Viễn lặng lẽ liếc nhìn đôi giày
trên chân cô
Đôi chân của cô nhóc thổi này trông rất nhỏ bé.
Mu bàn chân rất trắng, mười ngón chân lộ ra trên đôi dép trông hết sức hồng hào mũm mĩm, như thể đang phát sáng.
Da đùi tốt như vậy thì chắc chắn da chân cũng không kém gì
Đôi giày xăng đan pha lê đó khi mang trên đôi bàn chân nhỏ bé mịn màng kia,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-la-cua-em/1115067/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.