| Nghe con gái được người ta khen, sự đề phòng của Tô Ngọc Mỹ bị làm tan đi một nửa. 
Tuy rằng bà Cố không thích Noãn Tâm, nhưng cô Cố này và Noãn Tâm có quan hệ huyết thống là chị em ruột, thích con bé cũng rất tốt. 
Ở trên đời này, ngoại trừ bà thì không có người thân nào khác đau lòng vì Noãn Tâm, Nếu người chị này có thể thích Noãn Tâm thì sẽ đau lòng vì nó... Bà có suy nghĩ như vậy, sắc mặt lập tức trở nên bình tĩnh, mang theo ý cười nói: “Cô Cố nói quá rồi” *Di Tô gọi cháu là Thiên Linh đi, gọi là Linh Nhi cũng được, những người bên cạnh gọi cháu như vậy sẽ cảm thấy rất thân thiết.” 
Tô Noãn Tâm làm cơm trưa cho mẹ, vừa đến bệnh viện, đứng ở cửa phòng bệnh đã nhìn thấy hình ảnh hai người trò chuyện với nhau thật vui vẻ ở bên trong. 
Tâm trạng của mẹ có vẻ không tệ, khi anh mắt Tô Noãn Tâm nhìn đến cô gái ngồi bên cạnh mẹ, sắc mặt lại hơi đổi. Cổ Thiên Linh? Sao cô ta lại đến đây? 
Cổ Thiên Linh ngồi ở trên giường bệnh của Tô Ngọc Mỹ, mặt quay về phía cửa, đúng lúc liếc mắt nhìn thấy Tô Noãn Tâm đứng cửa. 
Cô ta nói chuyện với Tô Ngọc Mỹ càng thêm nhiệt tình hơn. Từ ngày đó thấy Tô Noãn Tâm che chở mẹ mình như vậy, xem ra cô rất quan tâm người mẹ này. 
Rốt cuộc cũng chờ đến khi hai người không còn gì để nói, Tô Noãn Tâm vẫn chưa bước vào trong, lúc này Cổ Thiên Linh mới giả vờ đột 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-la-cua-em/1115055/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.