Nhắc đến miệng độc, từ nhỏ đến lớn Tô Noãn Tâm chưa bao giờ sợ ai!
Mặt Bà Cổ tái xanh, nhưng những lời của Tổ Noãn Tâm lại nhắc nhở bà ta rằng bà ta có xuất thân cao quý, con gái nhà danh gia vọng tộc, hơn nữa còn là bà chủ của nhà họ Cố!
Sao phải đi so đo với hai kẻ thấp hèn này chứ? Thật là mất hết vẻ cao quý!
Bà ta lập tức chế nhạo: "Được rồi, Tô Noãn Tâm, cô nên nhớ kỹ cho tôi. Tốt hơn hết có nên học cho tốt tất cả những thủ đoạn để thu phục trái tim đàn ông mà mẹ có truyền lại cho đấy, không lại giống như cuộc đời của mẹ cô, cho dù sinh ra một đứa con gái thì mãi mãi vẫn chỉ là một kẻ thứ ba thấp hèn, hết thời mà thôi, không những vậy con bị người đời chửi mắng sỉ nhục! "
"Chuyện này thì không cần bà Cổ phải quan tâm! Điều bà nên quan tâm là sau khi Tô Noãn Tâm tôi có quyền có thể rồi thì cái vị trí bà Cố của bà còn có thể ngồi vững được nữa không?”
Bà Cố nghe xong, mặt tái mét vì tức giận: "Con khốn!"
"Bà Cổ, hãy chú ý đến hình tượng của bà! Nào, hít thở sâu, mau chóng nuốt xuống con tức giận đó! Đừng quên rằng, lần trước trong Bệnh viện, mẹ tôi đã bị bà chọc giận đến ngất đi, tôi bảo trước cho bà kẻo bà lại ngất ra đây, vậy câu nói kia thành sự thật rồi đó!"
"Cô... Cô!" Bà Cổ tức giận đến không thở nổi, một tay xoa xoa lồng ngực, một tay khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-la-cua-em/1115047/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.