Đóng cửa xong xuôi thì cô cũng đi về, nhưng mà lúc này cô lại mở cửa không được. Đương nhiên là không được rồi bởi vì Bắc Sở đã khoá cửa thì làm sao mà về được chú. 
“ Sau chú lại khoá cửa,chú mau mở cửa cho tôi “ 
“ Hôm nay ở lại đây với tôi “ 
“ Không, cháu muốn đi về “ 
Nói rồi cô đi lại chỗ anh ngồi tìm kiếm xem có chìa khóa hay không, nhưng cuối cùng thì lại không có …Đúng thật là tức chết cô mà,biết vậy cô sẽ không giúp anh băng bó vết thương đâu … 
“ Đêm nay ở lại “ 
Nói xong anh liền kéo cô ngồi xuống trên đùi của mình rồi hôn lên môi của cô.Một tay anh đặt ra sau gáy làm trụ còn một tay khác thì anh sờ lên cơ thể của người con gái ở trước mặt. 
“ Ưm…a …ưm.a…” 
“ Ưm…buông …buông ra..” 
Y Nhi đánh liên tục trên vai của anh, nhưng cuối cùng nhớ lại anh bị thương cho nên cô không đánh nữa mà lặng lẽ rơi nước mắt. 
“ Khóc cái gì,uất ức lắm sao “ 
“ Xong chưa? Nếu xong rồi thì cháu muốn về “ 
“ Không được,đêm nay ở lại đây “ 
“ Chú xem tôi là cái gì hả,là người ấm giường giống như Châu Ly sao …” 
“ Tôi..” 
“ Tôi chỉ muốn hôn cháu mà thôi, chẳng lẽ cháu không nhớ tôi sao …” 
“ Đương nhiên là không rồi, con người máu lạnh như chú thì ai thèm nhớ chứ..” 
“ Cao Bắc Sở,chú đừng hành hạ dày vò tôi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-la-anh-duong-cua-em/3504876/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.