Khoảng tầm 7 giờ sáng thì phòng mổ mới tắt đèn,bác sĩ cũng đi ra ngoài.Thừa Thiên thấy vậy thì liền đứng vậy hỏi thăm tình hình xem như thế nào …
" Bác sĩ, tình hình của sếp tôi sao rồi "
" Cũng may là viên đạn không ngay tim cho nên đã không sao,nhưng mà có lẽ sẽ lâm vào tình trạng hôn mê chắc có lẽ vài ngày nữa mới tỉnh dậy "
" Vâng …vâng …cảm ơn bác sĩ "
Nói xong thì vị bác sĩ kia cũng đi mất hút, cùng lúc đó thì y tá cũng đẩy anh qua phòng hồi sức. …Thừa Thiên đi vào thì thấy anh vẫn còn nằm bất động ở trên giường,anh ngồi xuống rồi tự nói chuyện với chính mình mà thôi.
Đến trưa thì Phạm Triều cũng đến, thấy vậy thì Thừa Thiên cũng giao lại cho anh ta còn mình thì trở về khách sạn thay đồ rồi đi giải quyết công việc nữa …
Đầu giờ chiều thì Thừa Thiên đi đến công ty làm việc còn Phạm Triều thì ở trong bệnh viện chăm sóc Bắc Sở..
Phạm Triều cũng đã cho người đi điều tra băng nhóm của Tất Khiêm, và cũng không quên dặn Vệ Hằng ở nhà trông coi Y Nhi thật cẩn thận còn về Châu Ly thì cứ mặc xác cô ta đi.Chứ mở mắt ra thì không thấy người đâu ai mà chịu cho nổi chứ,cho dù bị cậu chủ trách phạt thì anh cũng chịu nữa dù sao thì anh cũng không ưa cô ta một chút nào cả, người gì đâu mà cứ ẩn ẩn hiện hiện vô cùng bất thường …
Điều mà anh lo lắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-la-anh-duong-cua-em/3486454/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.