Đêm qua cô uống hơi nhiều cho nên đến gần trưa thì mới tỉnh dậy,lúc này cô mở mắt ra thì thấy mình nằm ngủ ở một căn phòng xa lạ mà không phải là căn phòng của mình.Y Nhi giật mình ngồi dậy kiểm tra thân thể của mình,quần áo thì còn y nguyên không có thay đổi gì cả … 
Cô mở cửa đi ra khỏi phòng thì mới biết đây vẫn là nhà của anh ấy,chắc có lẽ đêm qua cô say quá nên mới chạy vào phòng này ngủ đây mà. 
Khi cô đia về phòng của mình thì thấy người làm đang dọn dẹp, người thì quét dọn, người thì thay nệm và lao sàn nhà. Bất giác cô không hiểu chuyện gì đang xảy ra cả,rốt cuộc là như thế nào đây …Đã vậy tranh của cô cũng bị phá hư hết rồi. 
" Bác quản gia,mọi chuyện là như thế nào vậy, phòng của con sao lại thành như thế này " 
Ông khẽ thở dài rồi kéo cô ra khỏi phòng để đám người làm dọn dẹp. 
" Bác cũng không biết nữa,đêm qua Vệ Hằng đi vào phòng của con thì mọi thứ đã thành ra như thế này rồi,cho nên cậu ấy đã đưa con ra phòng khác ngủ tạm đó …Đêm qua trễ rồi nên mọi người không có dọn dẹp được,vậy nên sáng nay mới làm…Còn phòng của cháu tại sao thành ra như thế này thì bác cũng không biết nữa"" 
" Dạ,dạ cháu cảm ơn bác " 
Mọi công sức của cô bây giờ cũng đổ sông đổ biển hết rồi, không còn cái gì nữa.Nó đã trở thành một đống đổ nát,Y Nhi rươm rướm nước mắt rồi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-la-anh-duong-cua-em/3486451/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.