Y Nhi nằm trên giường bệnh cả ngày trời khiến cho cô có chút khó chịu ,nhàm chán nhưng cũng may là có Khưu Thục nói chuyện với cô cho nên cũng đỡ buồn hơn ..
" Chị Khưu Thục khi nào thì em được xuất viện vậy .."
" Chắc vài ngày nữa mới được về , nhưng mà sao em gọi chị là chị vậy "
" Bởi vì chị 20 tuổi rồi còn em chỉ mới 18 tuổi mà thôi .Chị lớn hơn em cho nên em gọi chị là chị cho đúng lễ nghĩa .."
" Haiz ,dù sao thì em cũng là em gái của cậu chủ mà. ."
" Chị đừng nói vậy ,Bắc Sở xem em là cháu gái chứ không phải là em gái. ."
" Ừm ,chị biết rồi .À mà hôm qua cậu chủ cũng quan tâm đến em lắm đó ,còn căn dặn chị đem cháo và đồ ăn đến cho em nữa ,chắc là cậu ấy hết giận em rồi "
" Được vậy cũng mừng,em chỉ muốn sống bình yên qua ngày mà thôi ""
" Hình như Châu Ly đã bị thất sủng rồi,tuy bây giờ được ở chung nhà với cậu chủ nhưng mà hôm qua đã bị đuổi ra khỏi phòng rồi"
" Có chuyện này nữa sao "
" Ừm , hình như hai người họ cãi nhau chuyện gì đó .."
Cô không quan tâm đến hai người họ nữa ,ai muốn làm gì thì làm .Bây giờ cô chỉ muốn nhanh về nhà để được nghỉ ngơi mà thôi ..
" À mà chị ơi mặt của em có để lại sẹo không"
"Không có để sẹo đâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-la-anh-duong-cua-em/3485008/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.