Bao năm qua vẫn thế, Bắc Sở vẫn luôn lạnh lùng với cô .Hôm nay anh ấy vẫn không về nhà ,mà đúng rồi anh ấy ghét mình như vậy cho nên sẽ không trở về đâu ,có những lúc anh ấy bận đến nổi hơn 1 tháng đến về nhà ..
Mới đây mà đã 14 năm trôi qua rồi,cô đã ở nhà họ Cao được 14 năm . Ngày đầu tiên bước vào nhà cô muốn gọi người đàn ông đó là anh là người anh trai , nhưng không anh ấy rất lạnh lùng không nói gì cả ,mãi cho đến mấy ngày sau thì Bắc Sở bảo cô gọi anh là chú ..
Bốn tuổi cô được nhà họ Cao nhận nuôi,khi cô lên 9 tuổi thì ba mẹ nuôi mất ,khi ấy Bắc Sở càng ghét cô hơn .Anh ấy xem cô là sao chổi là sự xui xẻo khi mang đến gia đình anh , nhưng ba mẹ nuôi mất cô cũng đau lòng mà ,hai người họ đối với cô rất quan trọng ..
Từ khi ba mẹ mất thì người đàn ông đó càng xa lánh cô hơn , anh đuổi cô qua bên hông nhà mà ở bởi vì không muốn thấy sự có mặt của cô trong căn biệt thự này ..Bắc Sở sai người xây một căn nhà nhỏ rồi bảo cô qua đó sống tự sinh tự diệt một mình ..
Chín tuổi cô tự sống một mình,hàng ngày thì người hầu sẽ đem thức ăn qua và cô sẽ tự mình ăn uống và sinh tồn .Cũng may là anh còn cho cô một ít thức ăn ,chứ nếu không là cô sẽ chết thật rồi .
Mỗi ngày cô điều ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-la-anh-duong-cua-em/3484991/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.