Gương mặt cô sinh ra vốn dĩ đã ôn nhu tinh xảo, tóc dài rối tung xõa xuống, ánh đèn chiếu rọi ánh lên người cô tạo thành một tầng ánh sáng nhu hòa, lại ở sườn mặt cô được phủ lên một tầng bóng nhàn nhạt, thoạt nhìn càng thêm ôn nhu điềm tĩnh, sắc mặt rốt cuộc cũng không còn tái nhợt như mọi ngày, thoạt nhìn nhiều hơn vài phần khỏe mạnh cùng tức giận.
Mục Nhạc hơi thở toàn thân liền không tự giác nhu hòa xuống một chút, không lên tiếng duỗi tay nhận lấy chiếc đũa cô đưa đến, kéo ghế dựa ngồi xuống.
Cơm chiều do Mục Nhạc làm —— đại khái ở nước ngoài đã lâu, sớm muộn gì cũng sẽ học được cách nấu cơm. Mục Nhạc trù nghệ không thể nói là rất tốt, nhưng ít ra vẫn ở trên bình quân tiêu chuẩn, suy xét đến thân thể đặc biệt của cô gái nhỏ cùng sở thích của cô, nên chỉ làm những món tương đối thanh đạm.
Nhưng Diệp Dung vẫn ăn không nhiều lắm, mới không bao lâu đã nhỏ giọng nói no, buông đũa xuống.
Mục Nhạc nhíu nhíu mày, nhưng rốt cuộc cũng không cưỡng cầu. Chờ đến khi hai người đều an tĩnh ăn xong cơm, Diệp Dung liền đứng lên, ngoan ngoãn thu dọn bát đũa.
Mục Nhạc không ngăn cản cô, chỉ đứng một bên nhìn cô thu dọn bát đũa đâu vào đấy đi vào phòng bếp, thời điểm khi cô đưa tay vặn vòi nước tính toán muốn rửa bát thì anh mới đi tới đem cô ngăn cản. .
"Để tôi rửa, cháu đi vào......" Người đàn ông duỗi tay chặn tay cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-khong-the-nhan/2172434/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.