Sự trầm mặc càng làm quãng đường vốn ngắn càng thêm dài lâu.
Toàn thân người đàn ông bên cạnh đều là áp suất thấp, có vẻ giống như là bản chất. Diệp Dung không dám phát ra tiếng, chỉ có thể ôm áo khoác dựa vào ghế, nhắm mắt lại với ý đồ muốn ngủ để vượt qua quãng đường có chút gian nan này.
Kỳ thật mới đầu một chút cũng không buồn ngủ, nhưng cũng có thể do yên tĩnh nên mới cảm thấy có chút buồn ngủ, lại có thể do xe chạy quá mức vững vàng, nhắm mắt lại không bao lâu, cơn buồn ngủ liền ập tới. Diệp Dung cũng không có chống cự, thả lỏng người, tùy ý để chính mình bị cơn buồn ngủ hoàn toàn bao phủ.
Tại giao lộ đèn đỏ phía trước, Mục Nhạc dừng xe lại, nghiêng đầu nhìn cô gái nhỏ đang an tĩnh nhắm mắt ngủ say—— cùng với hình ảnh ngày hôm qua lúc cô cuộn người nằm trên giường của anh quả thực giống nhau. Rốt cuộc chân mày của Mục Nhạc cũng thoáng giãn ra, tầm mắt lại dừng trên bộ váy đơn bạc trên người cô, trầm mặc duỗi tay điều chỉnh nhiệt độ điều hòa điều cao lên mấy độ.
Diệp Dung mơ mơ màng màng mở mắt ra vừa đúng lúc thấy xe chạy đến con đường quen thuộc, đường cái hai bên đủ các loại đèn đuốc sáng trưng, từng nhóm sinh viên tụ tập bên quán ăn vặt, gần 10 giờ đêm nhưng tiếng người vẫn ồn ào như cũ.
"Chú nhỏ, dừng luôn ở ven đường này đi." vừa mới tỉnh nên thanh âm của cô gái nhỏ còn có chút khàn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-khong-the-nhan/2172416/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.