Người đàn ông nhìn cô gái nhỏ khoa khoa đôi bàn tay bé nhỏ của mình, lại nhìn khuôn mặt so với bàn tay cũng không lớn hơn là bao của cô cùng với đôi mắt mèo đen lúng liếng, mặt không biểu cảm gật đầu:
"Khá tốt... rất giống."
______
Chương 2: Bị mèo cắn.
Diệp Dung có chút không kịp phản ứng, người đàn ông này rốt cuộc là có ý gì, hơi ngẩn người chớp chớp mắt, nhưng thật ra là chỉ con mèo trong ngực cô, đột nhiên ngẩng đầu mềm như bông kêu hai tiếng "Meo meo", sau đó xoay người lại dựa vào ngực cô cọ cọ.
Có vẻ cô gái nhỏ bị tiếng kêu của con mèo nhắc nhở, lập tức mở to hai mắt, cúi đầu nhìn thẳng vào con mèo nhỏ trong lòng mình, sau đó dường như lại muốn nhìn mặt chính mình —— dừng một chút, sau đó bỗng nhiên ý thức được không có gương hỗ trợ, căn bản là có tài giỏi đến mấy cũng không có khả năng nhìn được, lúc này mới ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào người đàn ông bên cạnh.
Cô lớn lên quả thật xinh đẹp, tóc dài xõa trên vai, sắc mặt tuy rằng có chút quá mức trắng nõn, nhưng lúc này cũng không biết là thẹn thùng hay khiếp sợ, hay có chút bất mãn nho nhỏ, tóm lại trên mặt lúc này nhàn nhạt màu hồng làm cô thoạt nhìn khỏe mạnh hoạt bát lên không ít —— Mục Nhạc lập tức cảm thấy an tâm không ít một cách kỳ lạ, gương mặt luôn luôn lạnh lùng trong lúc lơ đãng cũng nhu hòa vài phần; lại thấy cô mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-khong-the-nhan/2172410/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.