Hứa Ngụy Phàm trút một dòng dịch ấm vào trong cơ thể bé nhỏ đang nằm bên dưới. Hắn nhìn đồng hồ đã hơn một giờ sáng, người cũng đã thấm mệt. 
Hai mắt Linh An nhắm nghiền, hắn tưởng cô mệt quá mà ngất đi, nào ngờ chưa đến ba giây sau đã nghe thấy tiếng gáy gầm gừ trong cái miệng nhỏ, Hứa Ngụy Phàm bật cười đầy bất lực. 
Trần đời ai đang ân ái với người yêu mà lăn ra ngủ như cô nhóc này không chứ? 
Hứa Ngụy Phàm rời khỏi giường, cẩn thận chuẩn bị một chậu nước ấm, lau người cho Linh An. Cô vẫn ngủ say không biết gì, miệng còn nhoẻn cười thỏa mãn. 
“Đang mơ cái gì mà cười thích thú đến vậy?” Hắn dùng tay khều nhẹ vào chóp mũi Linh An, đùa nghịch. 
Sau khi đắp chăn cho cô gái nhỏ, Hứa Ngụy Phàm ngồi ở giường một lúc, ngắm nhìn cô ngủ say. Chừng nửa tiếng sau, hắn mới vào trong phòng tắm vệ sinh thân thể. 
Đợi khi cả người khô ráo, Hứa Ngụy Phàm liền chui vào trong chăn, điều chỉnh lại tư thế để Linh An gối đầu lên tay mình, rồi từ từ chìm sâu vào giấc ngủ. 
… 
Sáng hôm sau, Linh An vẫn là người thức dậy trước. Cô nhìn vào trong chăn, thấy hai cơ thể trần trụi đang dính chặt vào nhau thì không khỏi xấu hổ. 
“Còn ngại hửm?” Hứa Ngụy Phàm chầm chậm cất lời. 
Lúc này Linh An mới biết hắn đã tỉnh dậy, cô càng thêm ngượng ngùng mà vùi mặt vào khuôn ngực săn chắc của người đàn ông kia. Hứa Ngụy Phàm ranh mãnh mò tay xuống bầu ngực ấm áp, dùng lực 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-hang-xom-la-chong-em/854470/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.